Nga xác nhận, Syria bắn rụng 71 quả tên lửa Mỹ và đồng minh

share on:
Bộ Quốc phòng Nga cho biết, Mỹ và các đồng minh Anh, Pháp đã phóng 110 quả tên lửa nhằm vào các mục tiêu trong lãnh thổ Syria, song các hệ thống phòng không của Damascus đã bắn hạ hầu hết các tên lửa này.

Bộ Quốc phòng Nga vừa lên tiếng cho hay, Mỹ cùng với Anh và Pháp rạng sáng 14-4 đã phóng tổng cộng 110 tên lửa hành trình và không đối đất vào các mục tiêu khác nhau ở Syria. Tuy nhiên, hệ thống phòng không của Syria đã triệt hạ 71 tên lửa của Washington cùng đồng minh.

Các tổ hợp phòng không mà Syria sử dụng do Liên Xô sản xuất cách đây hơn 30 năm. “Các thiết bị phòng không được Syria sử dụng là hệ thống S-125, S-200 và Buk, Kvadrat để đối phó vụ tấn công tên lửa”, thông cáo của Bộ Quốc phòng Nga có đoạn.

S-200 Vega

Tổ hợp phòng không tầm xa S-200 Angara/Vega được Liên Xô phát triển vào thập niên 1960 để bảo vệ các khu vực hành chính, công nghiệp và quân sự tối quan trọng khỏi các cuộc tập kích đường không. Đây được xem là tổ hợp tên lửa phòng không có tầm bắn lớn nhất do Liên Xô sản xuất trong Chiến tranh Lạnh, vào khoảng 240km.

Tên lửa S-200 Vega của Syria trong một vụ phóng. Ảnh: ITN

S-200 Vega được biên chế cho quân đội Syria từ những năm 1970. Dựa trên các nguồn tin, hiện tại Syria sở hữu khoảng 48 bệ phóng S-200 cùng cả ngàn quả đạn tên lửa. Trong hàng chục năm qua, S-200 luôn đóng vai trò chủ lực trong công tác phòng không của Syria.

Lần gần đây nhất S-200 Syria lập công là vào ngày 10-2, khi hệ thống tên lửa đánh chặn này được cho là đã bắn rơi một chiến đấu cơ F-16I hiện đại của Không quân Israel khi nó xâm nhập không phận Syria.

Mỗi tiểu đoàn S-200 thường gồm 6 bệ phóng tên lửa đơn và đài radar điều khiển hỏa lực, có khả năng kết nối với các hệ thống radar tầm xa khác. Đạn tên lửa của S-200 là loại 5V28 dài 10,8 m, nặng 7,1 tấn, mang đầu đạn nổ mảnh nặng 217 kg và trang bị ngòi nổ chạm hoặc cận đích.

Một quả đạn tên lửa 5V28. Ảnh: ITN

Đạn tên lửa do S-200 bắn đi có tốc độ tối đa 9.000 km/h, đủ sức tiêu diệt mục tiêu ở độ cao 40km, nghĩa là vượt qua trần bay của mọi loại chiến đấu cơ hiện tại.

Điểm yếu của hệ thống S-200 chính là bệ phóng cố định và radar cồng kềnh, không có khả năng cơ động trong điều kiện chiến tranh. Bởi vậy, nó rất dễ bị đối phương vô hiệu hóa nếu không được “che chắn” đủ tốt.

S-125 Pechora

S-125 Pechora là hệ thống tên lửa đất đối không được thiết kế bởi Tập đoàn Isayve OKB với tham vọng cùng lúc mang các tính năng chiến đấu ưu việt của các hệ thống phòng không S-25 và S-75 từ thời Xô Viết.

Mỗi tổ hợp S-125 gồm 4 bệ phóng với tối đa 16 quả đạn trong tình trạng sẵn sàng phóng. Đạn tên lửa  5V27 trên tổ hợp này có tầm bắn 35 km và trần bắn 18 km, tốc độ tối đa 4.320 km/h, rất phù hợp để đối phó với mục tiêu bay thấp như tên lửa hành trình.

Một dàn tên lửa S-125 Pechora. Ảnh: ITN

5V27 gồm 2 phần: phần thân dưới là động cơ đẩy phụ-nhiên liệu rắn, thời gian hoạt động 2,6 giây, gắn 4 cánh vây hình chữ nhật có thể xoay 90 độ; phần trên đường kính nhỏ hơn là động cơ đẩy chính-nhiên liệu rắn, thời gian hoạt động 18,7 giây và đầu đạn, được gắn 4 vây đuôi cố định để đảm bảo đường bay.

S-125 Pechora là loại tên lửa hiếm hoi đủ sức bắn hạ máy bay tàng hình. Vào năm 1999, trung đoàn tên lửa phòng không 250 của quân đội Nam Tư trang bị hệ thống S-125 đã bắn hạ một chiếc máy bay tàng hình F-117 Nighthawk của Mỹ trong Chiến tranh Kosovo.

Buk-M2E

Buk là hệ thống phòng không tầm trung tự hành do Liên Xô phát triển và được Nga cải tiến, nhằm thay thế những tổ hợp 2K12 Kub lạc hậu. Bên cạnh Pantsir-S1, đây là một trong những vũ khí phòng không hiện đại nhất trong biên chế quân đội Syria hiện nay.

Theo các nhà quan sát quốc tế, Nga đã bàn giao cho Syria khoảng 5 tiểu đoàn Buk-M2E với tổng trị giá một tỷ USD trong giai đoạn 2010-2013.

Dàn tên lửa Buk-M2E xuất hiện bên cạnh xe tăng trong một cuộc tập trận. Ảnh: TASS

Buk-M2E là hệ thống phòng không cực kỳ nguy hiểm, có thể tiêu diệt các mục tiêu bay trong cự ly lên tới 50km như máy bay chiến đấu, trực thăng, tên lửa hành trình và tên lửa chiến thuật.

Theo các chuyên gia quân sự, xác suất tiêu diệt máy bay tiêm kích F-15 của Buk đạt 90-95%; với tên lửa hành trình tấn công mặt đất đạt 70-80%; tên lửa đạn đạo chiến thuật đạt 60-70%; trực thăng và máy bay không người lái đạt 70-80%.

Ngoài ra, Buk-M2E còn có cả các thiết bị chế áp điện tử để bảo vệ hệ thống trước các tên lửa dẫn đường và bom thông minh của đối phương.

Mỗi hệ thống Buk-M2E đều được trang bị radar chiếu xạ và dẫn bắn 9S36E để tăng tính độc lập, cho phép tổ lái tự phát hiện và tấn công mục tiêu mà không cần dữ liệu từ đài chỉ huy trung tâm, theo đó giúp họ cùng lúc theo dõi và tấn công 24 mục tiêu từ các hướng khác nhau.

Kvadrat 2K12E Kub

Kvardrat 2K12E Kub (NATO định danh là SA-6) là một trong những thành phần quan trọng trong lưới phòng không tầm trung bảo vệ bầu trời của Syria. Hệ thống phòng không này có khả năng tiêu diệt các mục tiêu ở cự ly từ 4-24km với tầm cao từ 50-14.000m.

Một xe tên lửa Kvadrat.Ảnh: ITN

Dù được thiết kế từ những năm 1960, Kvadrat vẫn đủ sức bảo vệ không phận khỏi sự đột kích của nhiều phương tiện tấn công như máy bay, trực thăng, máy bay cường kích, tên lửa hành trình của đối phương trong các điều kiện thời tiết tốt hoặc phức tạp với tốc độ của mục tiêu lên đến 600m/s.

Hệ thống tên lửa này bao gồm một khẩu đội 2K12E có 4 xe chiến đấu, mỗi chiếc trang bị ba tên lửa, cùng 4 xe tải mang theo 12 quả đạn dự trữ và hệ thống lắp đạn.

Ngoài ra toàn bộ các xe chiến đấu và đài radar đều được đặt trên khung gầm bánh xích, giúp tăng khả năng cơ động trên địa hình phức tạp, dễ dàng bảo vệ đội hình tăng thiết giáp và tránh bị đối phương đánh trả.

Thiên Minh/Báo CAND (Tổng hợp)
Facebook Comments