Trong dòng nhạc hải ngoại những năm gần đây, cái tên Đan Nguyên (tên thật Nguyễn Đặng Đan) đang dần trở nên quen thuộc trong các sân khấu lớn ở hải ngoại. Sở hữu giọng hát lạ và có sự truyền cảm nhất định tới người nghe cùng phong cách biểu diễn sâu lắng, vẻ bề ngoài cũng được xem là ưa nhìn nhưng Đan Nguyên đã thực sự sử dụng đúng tài năng của mình vào sự nghiệp chung hay chưa?
Đan Nguyên sinh năm 1984 tại Chợ Cầu Hai, Phú Lộc, Thừa Thiên Huế, đến định cư ở Hoa Kỳ cùng mẹ và các em theo diện đoàn tụ gia đình (diện Rover năm 1998), và kể từ đó đã chịu sự chi phối và ảnh hưởng mạnh bởi lối sống, suy nghĩ của tư tưởng tư bản phương Tây, đi ngược lại lợi ích quốc gia, dân tộc. Anh có thực sự hiểu hết về chính đất nước Hoa Kỳ chưa? Đây là điều mà anh cần xem xét. Trong khi đối với Việt Nam mà nói, chưa một ngày nào anh được đặt chân về đây kể từ khi anh ra đi, vậy anh hiểu gì về đất nước và con người Việt Nam. Những gì anh biết và hiểu đều thông qua hệ thống thông tin và bộ máy tuyên truyền chống phá của thế lực thù địch. Vậy thì bản thân anh hãy tự nhìn lại mình, nhìn lại xem cái lăng kính giúp anh nhìn nhận thế giới và đất nước đó có thực sự đúng chưa?
Còn một điều nữa chi phối đến phong cách biểu diễn, tư tưởng biểu diễn chống phá nhiều hơn xây dựng của anh đó chính là những đồng đô-la dơ bẩn. Anh được bọn chúng trả thù lao để hát những bài hát phản động, quyết phá bằng được con đường và ước vọng xây dựng một Việt Nam hòa bình, ổn định và phát triển của hơn 90 triệu người dân.
Đan Nguyên thường xuyên xuất hiện trong màu áo lính Ngụy và biểu diễn những bài hát có tính chất chống phá Việt Nam cả hiện tại và quá khứ.
Nhìn từ góc độ và những lý do đó có thể thấy được anh đang chỉ là công cụ cho các thế lực thù địch chống phá mà thôi. Như vậy, anh có thực sự xứng đáng với dòng máu mà anh đang mang trong mình hay không. Để rồi đến khi anh chết đi, anh sẽ được chôn với nấm mồ đô-la xanh chứ không phải cỏ xanh của quê hương yêu dấu. Anh sẽ chết đi nơi đất khách quê người với tư cách của một kẻ làm thuê vô liêm sỉ mà thôi.
Tôi thực sự thấy tiếc cho một tài năng nghệ thuật như anh. Tài năng mà không biết cách sử dụng thì sẽ trở thành vô nghĩa và lãng phí. Anh đang lãng phí rất nhiều thứ, trong đó, điều lớn nhất và cay đắng nhất chính là lãng phí giống nòi và dòng máu chính anh đang mang trong cơ thể mình.
Kẻ thù có thể trả cho anh rất nhiều tiền và đáp ứng gái để anh sống trong nhung lụa xa hoa và dục vọng để ngày ngày anh “sủa” mua vui cho chúng. Nhưng đất nước Việt Nam này sẽ mãi mãi lãng quên anh, lãng quên một kẻ vô ơn với giống nòi và dòng máu dân tộc. Không những lãng quên mà chúng tôi còn thù ghét anh. Anh không xứng đáng với những gì anh mang trong cơ thể.
Trên đời này người ta thường nói, xây thì khó mà phá thì quá dễ. Và anh đang làm cái việc dễ đó, đi ngược dòng và chống lại cả một dân tộc, chống lại chính gốc dễ của bản thân anh vậy. Rồi cuộc sống và cái chết của anh sẽ đời đời bị nguyền rủa./.
Tiếng Dân
Facebook Comments