“Tên tuổi” Huy Đức bắt đầu nổi như cồn từ hàng loạt bài viết về vụ “Đường Sơn Quán” ở Thủ Đức đăng trên các báo Tuổi trẻ và Thanh niên. Vì sao lại là “Đường Sơn Quán” mà không phải nơi nào khác? Vì đây là nơi giao tiếp, gặp gỡ, cũng như giải trí dành cho những kẻ lắm tiền nhiều của và có quyền lực trong xã hội, đồng thời, những câu chuyện đổi chác, hối lộ cũng diễn ra tại đây. Vụ này dính dáng đến ông trùm xã hội đen Trương Văn Cam (Năm Cam) lúc này đang phô trương thế lực thâu tóm các băng đảng về dưới trướng. Trong nhóm người lân la và tiệc tùng thác loạn ấy có cả Huy Đức và Hoàng Linh của Báo Tuổi trẻ. Cả 2 nhanh chóng nhận được sự chú ý của Năm Cam.
Chân dung Vẩu – Huy Đức
Với âm mưu thôn tính “ngành công nghiệp giải trí” ở đô thị giàu nhất cả nước, lợi dụng chủ trương khi đó triệt phá các điểm ăn chơi của các băng nhóm tội phạm để chuẩn bị Đại hội Đảng lần VI của cố Bí thư Thành ủy Nguyễn Văn Linh, Năm Cam đã vung tiền mua chuộc, sử dụng Trương Huy San, Hoàng Linh và và một số “nhà báo” khai thác những sai phạm để tấn công, khống chế, triệt hạ những “tay chơi” phục vụ cho mưu đồ thôn tính.
Với ý đồ triệt hạ Ba Tung – Trưởng phòng cảnh sát hình sự Công an TPHCM khi ấy vì truy quét tội phạm hình sự, khiến Năm Cam mất nguồn thu tài chính, nên Năm Cam muốn Hoàng Linh và Huy Đức tung bài trả thù Ba Tung.
Với lối viết “có sức công phá”, cách sử dụng những ngôn từ miệt thị, nguyền rủa tới mức cay độc, “chiến tích” đầu tiên của Trương Huy San là hủy hoại thanh danh Ba Tung, lấy đi mạng sống của một nguời con gái trẻ tuổi và đẩy người mẹ của cô rơi vào cảnh “sống cũng như chết”.
Dưới sự giật dây của Nam Cam, Trương Huy San đã mài bút, giương móng vuốt, dùng những từ ngữ miệt thị cay độc nhất có thể nhằm vào Ba Tung, biến Ba Tung thành thủ phạm chính của vụ án và bắn phá không tiếc bằng những hình ảnh nhạy cảm, lời nguyền rủa nhắm vào Ba Tung cũng như những người thân trong gia đình. Cô con gái 16 tuổi của Ba Tung đang học tại Trường Trung học phổ thông Lê Quý Đôn đã không chịu nỗi cảnh nhục nhã khi nghe bạn bè đàm tiếu chuyện cha mình qua những bài báo đầy tanh tưởi của Trương Huy San. Hậu quả là cô gái vô tội ấy đã uống thuốc độc vĩnh viễn ra đi. Còn người vợ của Ba Tung thì không chịu nổi sức ép đã vĩnh viễn xa rời cuộc sống bình thường trong bệnh viện tâm thần.
Chưa dừng lại, Trương Huy San còn kết hợp với Lê Văn Ba (cựu phóng viên báo Đại Đoàn Kết) “giết chết lần hai” cô con gái tội nghiệp của Ba Tung khi tung lên mặt báo bản chụp lá thư tuyệt mệnh của cô để khoe chiến tích anh hùng lừng lẫy nhưng lại mang đậm sự bỉ ổi, vô lương tâm và tội ác.
Đó là những gì diễn ra đằng sau sự hả hê của Trương Huy San và ông chủ Năm Cam trong đại yến tiệc ăn mừng chiến thắng say sưa thâu đêm với gái đẹp hạng sang và phong bì rủng rỉnh.
Vụ “Đường Sơn Quán” đã kết thúc với ánh hào quang chói sáng của Trương Huy San trên bầu trời những ngôi sao của làng báo, được dư luận lúc ấy vỗ tay hoan nghênh rần trời. “Thành công” vụ án cũng mang đến cho Trương Huy San vô vàn gái đẹp hạng sang và phong bì rủng rỉnh – phần thưởng của ông trùm Năm Cam. Từ đó, Huy Đức trở thành quân cờ, một pháo thủ cao xạ với ngòi bút sắc máu trong tay Năm Cam.
Sau đó, một mặt Năm Cam mang tiền đến mua chuộc Hoàng Đình Xuân (Năm Lương) lên thay ghế Ba Tung và số thuộc hạ của Năm Lương đề phòng bất trắc. Mặt khác, Năm Cam bắn tin cho Huy Đức, Hoàng Linh, Quang Thắng để tung ra nhiều bài viết quỷ quyệt với mục đích nhờ tay của công an triệt hạ đối thủ để Năm Cam thao túng toàn bộ thế giới ngầm. Đặc biệt, Năm Cam đã dùng Huy Đức với ngòi bút đầy máu tanh để triệt hạ vô số băng nhóm giang hồ “bất trị” và “xâm lăng” từ Hải Phòng và Quảng Ninh vào.
Năm Cam trở thành một ông trùm giang hồ có số má, “soái ca” trong giới giang hồ. Nhưng ít ai biết rằng, đây là kết quả của cuộc tranh giành quyền lực ngầm dưới bàn tay điều khiển của trùm Năm Cam mà Trương Huy San là công cụ, là quân cờ trong cuộc chơi tanh mùi tiền và máu, thâu tóm các băng nhóm giang hồ. Sự có mặt của Huy Đức chính là chiếc cầu gắn kết mối quan hệ ba bên cùng có lợi (Xã hội đen – Nhà báo – Quan chức biến chất), trong đó Huy Đức là người ăn cửa giữa, người làm chứng và chơi trò tung hứng. Khi mắt xích nào bị đứt, Huy Đức đu bám vào kẻ sống sót để tiếp tục cuộc chơi mới. Những cuộc chơi bẩn thỉu nâng tầm Năm Cam trở thành ông trùm, gây biết bao ung nhọt cho thành phố, làm hư hỏng bao nhiêu lớp cán bộ, công chức trẻ tuổi sau này.
Không chỉ qua mặt nhiều người dân, Huy Đức còn qua mặt những người lãnh đạo đầy kinh nghiệm như cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt. Được ông Võ Văn Kiệt tạo điều kiện, nâng đỡ để phục vụ công cuộc cải cách đất nước sau chiến tranh, nhưng Huy Đức đã lợi dụng thanh thế của cố Thủ tướng để thu tin, soi mói các tiêu cực, ép các công ty, doanh nghiệp phải “cúng tiền”, “chung chi”.
Chỉ đến khi vụ án kinh tế Epco-Minh Phụng của Liên Khui Thìn và Tăng Minh Phụng bị phanh phui những năm 1997-1998, dư luận mới biết được bộ mặt thật, những thủ đoạn kiếm tiền bất lương của Trương Huy San.
Cựu phóng viên Hoàng Linh khi bị bắt đã khai trước Tòa án rằng đã được Liên Khui Thìn cho tiền rất nhiều lần, đồng thời giúp Liên Khui Thìn chuyển rất nhiều tiền cho Huỳnh Sơn Phước, Quang Thắng, Hoàng Quý và Trương Huy San vì bị “vòi tiền”, đe dọa viết bài phản ánh, nếu không đối xử tốt thì sẽ phải đối diện nhiều bất lợi. Và tất nhiên những người kể trên đều không thừa nhận lời khai của Hoàng Linh. Thế nhưng, sau vụ việc này cả ba người: Huỳnh Sơn Phước, Hoàng Quý và Trương Huy San đều phải cuốn gói ra đi khỏi báo Tuổi Trẻ một cách nhục nhã ê chề.
Huy Đức và Hoàng Linh từng cấu kết ăn chặn tiền của Liên Khui Thìn và Tăng Minh Phụng khi còn làm việc tại tòa soạn Tuổi trẻ.
Không còn chỗ kiếm ăn, bấu víu, Trương Huy San chạy vạy làm phóng viên rồi tụt hạng xuống cộng tác viên cho các báo Thanh Niên, Diễn đàn doanh nghiệp, Nông thôn ngày nay. Tại Thời báo Kinh Tế Sài Gòn, dưới sự giật dây của các ông trùm kinh tế, Huy Đức đã nhả đạn với loạt bài viết về các PMU đầy màu sắc đấu đá kinh tế. Và cuối cùng là nhả đạn trên báo Sài Gòn tiếp thị trước khi bị tước thẻ nhà báo.
Cay cú vì từng bị đuổi khỏi Báo Tuổi trẻ, khi vụ xét xử Hà Văn Thắm (cựu Tổng Giám đốc OceanBank) xảy ra, Huy Đức đã nhào lặn ra một bài viết với tiêu đề “sự phản bội bạn đọc của Báo Tuổi trẻ” đăng trên facebook cá nhân, khiến nhà báo Bạch Hoàn phải đăng trên trang cá nhân của mình bài viết “Ai là kẻ phản bội?” với đại ý “Chính anh Osin đã biến ngòi bút của mình trở nên dơ bẩn. Ngòi bút của anh Osin đã không thể nào giấu nổi mục đích nữa rồi. Cho ai? Mục đích gì? Ai cũng biết”. “Anh Osin không hài lòng vì thứ anh cần lại là thứ người làm báo tử tế không muốn nhúng tay vào. Ai mới là kẻ phản bội, ăn cháo đá bát? Các anh chị chắc chắn đã biết…”
Có thể thấy, không một tờ báo nào dám sử dụng lâu dài Trương Huy San bởi họ cảm thấy không an toàn về con người này. Một người có thể phản bội bất kỳ lúc nào, sẵn sàng mài bút rồi nhân danh những điều tốt đẹp để giết chết những ai là đối thủ kể cả vợ con, gia đình, dòng họ.
Trở thành pháo thủ trong màu áo “Việt Tân”
Với bản chất cơ hội, sau khi bị lột mặt nạ trong vụ EPCO – Minh Phụng, Trương Huy San tiếp tục đổi màu. Trục lợi trên xác chết của tội phạm và giới giang hồ chưa đã, Trương Huy San đột ngột quay lưng lại bắn phá chính những người từng một thời là đồng đội trong màu áo lính đã hy sinh trong các cuộc chiến tranh bảo vệ biên cương của Tổ Quốc. Sau loạt bài “Biên giới tháng Hai” đăng trên tờ “Sài Gòn tiếp thị” nói về cuộc chiến tranh bảo vệ biên giới phía Bắc (1979) có nhiều nội dung bóp méo sự thật, báo “Sài Gòn tiếp thị” đã sa thải Trương Huy San và thu hồi thẻ cộng tác viên vào tháng 8/2009. Sau vụ này, Trương Huy San đã không giữ nổi bình tĩnh và viết những lời lẽ hằn học chửi bới bất mãn trên trang blog Osin.
Các tổ chức chống đối được sự hà hơi tiếp sức của các cơ quan đặc biệt nước ngoài từ lâu đã để ý và muốn dựng Trương Huy San lên một vai diễn mới – “nhà báo cấp tiến” là một công cụ phục vụ cho lợi ích của các tổ chức phi chính phủ được gắn với cái danh là một chiến sĩ đấu tranh cho “tự do báo chí”, “dân chủ”,…
Tháng 5 năm 2012, thông qua Chương trình Nieman, một quỹ NGO trá hình, Trương Huy San được cấp “học bổng” sang Mỹ “tu nghiệp” tại Boston. Chủ đề chính mà Trương Huy San đăng ký để nhận học bổng này là văn chương Mỹ. Thực chất đây là học bổng dành cho những người viết có lợi cho chính sách đối ngoại của Mỹ.
Khi đó, mục tiêu chính của Huy Đức là tìm cách xuất bản cuốn sách “Bên thắng cuộc” vào cuối năm 2012 để xin tị nạn chính trị tại Mỹ. Khổ nỗi cuốn sách này lại chẳng có gì liên quan tới các chủ đề mà Trương Huy San đăng ký để nhận được học bổng. Huy Đức đã cố tình “cắt cúp” theo chủ kiến của riêng mình, tô vẽ cho “Bên Thắng cuộc” để dẫn lái người đọc vào mê hồn trận, nhìn cuộc chiến tranh Việt – Mỹ theo một màu đen tối bi thương.
Nhiều trí thức đã phản pháo rất mạnh với cuốn sách này, cho rằng “Bên thắng cuộc” đã cố ý “đánh lộn sòng phái trái”, “đánh lận trắng đen” về bản chất cuộc Chiến tranh Việt Nam. Đến nỗi ông Dương Trung Quốc cho rằng “cuốn sách đó chỉ là sự lượm lặt những “lời kể” không được kiểm chứng; nó không đủ tư cách là một tác phẩm sử học mà chỉ là một cuốn “tạp văn” có tính báo chí không hơn không kém”. Còn Tổng Biên tập Báo Lao Động lúc đó là ông Vương Văn Việt đã nhận xét: “Những tư liệu về sự kiện lịch sử là một chuyện. Còn cách sắp xếp và xử lý những tư liệu, sự kiện ấy để đưa người đọc tới kết luận theo ý của mình lại là chuyện khác.
Thậm chí, Trương Huy San còn giương móng vuốt chà đạp thô bạo đến cả chính những người từng là đồng nghiệp ở báo Tuổi Trẻ. Nhà báo Lưu Đình Triều đã phản ứng gay gắt rằng, “Huy Đức đã cắt xén những thông tin về cuộc đời, mối quan hệ của cha con, làm người đọc ngộ nhận gây tổn thương gia đình tôi… , nhằm mục đích gì thì chính Huy Đức rõ hơn ai hết”.
Ngay cả ông Anh Đức, người Việt ở bên kia Thái Bình Dương cũng không thể chịu nổi Trương Huy San, đã viết trên tờ “Việt Nam Thời Báo” xuất bản tại Mỹ số 6729 ra ngày 12-1-2013 rằng: “Trương Huy San, Huy Đức, một thằng làm báo thiếu đạo đức nghề nghiệp … lợi dụng sự tò mò của những ai chưa biết, viết về những chuyện cũ kỹ hơn 30 năm để móc đô-la của người Việt tại Mỹ”.
Không những thế, cả quan chức ngoại giao Mỹ đánh giá cuốn sách đó chứa đựng những vấn đề không chính xác có thể gây phương hại đến quan hệ Việt – Mỹ. Và thế là mục tiêu chính xin tị nạn chính trị của Trương Huy San đã không đạt được! Điều này buộc Trương Huy San phải quay về Việt Nam sau khi hết thời hạn “du học”.
Lại đổi màu để quay về nước
Sau khi không đạt được mục đích và cảm thấy không còn an toàn sau khi xuất bản “Bên thắng cuộc”, Trương Huy San với bản chất là kẻ cơ hội chính trị lại tiếp tục đổi màu, đổi giọng, quay chiều ngòi bút, liên hệ móc nối với thế giới ngầm để được trở về nước an toàn.
Trong đó, có một thông tin đáng chú ý rằng, Huy Đức đã nhận được sự chú ý và móc nối của tình báo Hoa Nam – Trung Quốc, thông tin này nằm trong các bức điện tín của Bộ ngoại giao Mỹ do Wikileaks tiết lộ thời gian gần đây về một số “nhà báo” như Trương Huy San, Nguyễn Công Khế đã hợp tác với tình báo Hoa Nam của Trung Quốc.
Nếu câu chuyện là có thật, thì đây cũng là 1 lời giải hợp lí cho xu hướng viết bài “thân Tàu” mấy năm gần đây của Trương Huy San.
Từ năm 2013, Trương Huy San liên tục đăng tải trên trang Blog và trang FB cá nhân nhiều bài viết công kích chính trị với màu sắc Trung Hoa, nâng người này hạ người kia.
Nắm bắt được tình hình nhân sự của Đại hội Đảng 12 và nhận thấy thời cơ đã đến, Trương Huy San đã mài bút, tung ra cú đạp đổ hàng rào, viết ra “Bộ tứ” với cú đâm sau lưng vào người thân của nguyên Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Xuyên suốt cả bài viết là thủ đoạn “bới lông tìm vết”, “câu sau chửi câu trước” hạ bệ người này, nâng người kia, để gây chia rẽ một cách có chủ đích, có kịch bản chính trị được dàn dựng một cách bài bản, có tính toán.
Trong đoạn chia sẻ đêm ngày 7-1-2016 trên trang FB cá nhân, Trương Huy San tiếp tục bẻ cong ngòi bút, đánh lận con đen về sự hy sinh của quân tình nguyện Việt Nam ở Campuchia trong cuộc chiến tranh bảo vệ biên giới Tây Nam của Việt Nam, chống quân diệt chủng của bè lũ Polpot – Yeng Sary những năm 1979-1989. Bài viết này của Huy Đức đã gây bức xúc từ chính cựu chiến binh Việt Nam, những người trực tiếp cầm súng chứ không phải cầm bút. Cựu chiến binh Nguyễn Đình Thắng và những đồng đội đã vạch trần động cơ của Huy Đức tìm cách mua chuộc các cựu chiến binh gặp hoàn cảnh khó khăn để lôi kéo phục vụ cho mưu đồ vẽ lại lịch sử có lợi cho Trung Quốc.
Nếu có chuyện hợp tác với tình báo Hoa Nam theo Wikileads, thì việc Huy Đức đã thực hiện xuyên tạc cuộc chiến chống Khmer đỏ và bảo vệ biên giới phía bắn của Việt Nam, theo hướng có lợi cho Trung Quốc là điều có thể xảy ra và rất logic vì bất kỳ cựu chiến binh nào cũng biết sau lưng Khmer đỏ là ai.
Cựu chiến binh Nguyễn Anh Khoa búc xúc cho rằng, “Trương Huy San chưa từng tốn giọt mồ hôi nào để cầm súng trực tiếp chiến đấu nên không biết cái giá phải trả cho chiến thắng ngày hôm nay để được tự do ngồi chửi rủa. Ba Chúc- An Giang, Hà Tiên -Kiên Giang còn đó những bộ hài cốt không lành lặn. Những cái hang đã bịt lại để làm mồ chung của cả 1 gia đình hay cả 1 dòng họ. Điều đó chưa đủ nói lên sự tàn bạo của Khmer đỏ, của Polpot hay sao Huy Đức?”
Huy Đức có biết hơn 3000 đồng bào Hồng Ngự Đồng Tháp đã chết, trẻ em thì chúng xé ra, phụ nữ thì có một khúc cây chúng cắm vào, đàn ông thì chúng cắt không còn vành tai. Huy Đức có biết chúng tuyên bố tập trung toàn lực đánh đến cây thốt nốt ở Gia Định TP.HCH không? Đó là chủ trương của ai ?. Khi quân tình nguyện Việt Nam sang dẹp Khmer đỏ ở Campuchia thì Trung Quốc cho biển người đánh biên giới phía bắc và tuyên bố sẽ đánh tới thủ đô Hà Nội. Huy Đức lúc này đang cầm bút trốn ở đâu ?
Phải chăng dưới sự giật dây của tình báo nước ngoài, Trương Huy San đã lợi dụng xương máu của các chiến sĩ quân tình nguyện Việt Nam ở Campuchia để phả hơi độc vào bầu không khí truyền thông ở Việt Nam?.
Để hiểu thêm về quan điểm của Trương Huy San về nghề báo, chúng ta có thể thấy qua câu nói “dạy bảo” của Trương Huy San như sau: “Mọi người làm báo chúng ta phải mài ngòi bút của mình”. Cảm ơn Trương Huy San, ông nói rất đúng, và còn đúng hơn nữa khi mà nếu ông “dạy bảo” người ta thêm rằng nên mài ngòi bút của mình để tấn công ai, để đả phá mục tiêu nào!
Với bản chất cơ hội chính trị, sẵn sàng làm bất cứ điều gì có lợi, những kẻ tay chân nào đó đã bắn tin Trịnh Xuân Thanh về nước, Trương Huy San liền đăng trên trang Facebook cá nhân với mưa đồ gì thì ai cũng biết.
Và mới đây nhất, nắm bắt tình hình qua các tin đồn nội bộ cấp cao về sức khỏe của Chủ tịch nước Trần Đại Quang, Huy Đức lại đổi màu, mài bút, công phá một mục tiêu khác với bài viết “Nguyên Thủ Quốc gia và Định chế Chủ tịch nước”. Nếu tin đồn này có thật đi chăng nữa, thay vì đồng cảm, Huy Đức lại lạnh lùng nhào lặn, lắp ghép thêm thông tin của nguyên Chủ tịch nước Lê Đức Anh (mỉa mai với ý chí sắt đá) để làm bàn đạp, nhằm hướng phế truất Chủ tịch nước Trần Đại Quang. Việc Huy Đức sử dụng cụm từ “Đại tướng” thay vì dùng chức danh Chủ tịch nước, và vẽ ra các tình huống “tày trời” cũng để tăng thêm tính phủ định vai trò Chủ tịch nước.
Đã có nhiều ý kiến của dư luận đưa ra như: Ai đứng sau âm mưu của Trương Huy San? Phải chăng Osin tấn công lãnh đạo cấp cao khiến Việt Nam phải lo giải quyết nội bộ, mất chú ý chuyện ngoài Biển Đông? Âm mưu gì đây hả Trương Huy San?
Vâng, “Công khai minh bạch”, “dân chủ”, “tự do ngôn luận” là điều ai cũng muốn nếu dùng nó với mục đích trong sáng, nhưng việc Huy Đức dùng nó có toan tính để lôi kéo dư luận phục vụ mưu đồ chính trị, cuộc chơi quyền lực triệt hạ người này, tung hô người kia để phá rối nội bộ tạo điều kiện cho nước ngoài thôn tính Biển Đông thì có phải là điều khốn nạn?
Việc sử dụng các kiểu viết phô bày kiến thức, dạy dỗ người đọc về luật pháp Việt Nam, đánh gía thời cuộc và những nhân vật lớn theo toan tính cộng với sự xuống cấp về truyền thông, đói khát thông tin của dư luận, Huy Đức đang làm nhiễu loạn dư luận theo kiểu truyền thống Trung Hoa, mưu đồ phục vụ cho ai thì mọi người tự hiểu!
Huy Đức ủng hộ sự có mặt lâu dài của Trung Quốc ở Việt Nam như cổ vũ cho Formosa xây dựng miếu thờ ở Kỳ Anh, Hà Tĩnh. Chứ thực chất Trương Huy San chưa bao giờ ngó ngàng gì đến cái gọi là “cuộc đấu tranh đòi dân chủ dân quyền” mà Huy San cho là tầm thường. Đó là lý do giải thích vì sao Trương Huy San có những “thông tin mật”, để tung tin thổi phồng người này, diệt người kia. Đó cũng là cách để Huy Đức tồn tại bấy lâu nay.
Có thể nói, Trương Huy San đã tận dụng, luồn lách mọi cơ hội, đổi màu, sử dụng những ngón nghề báo chí điêu luyện nhằm mục tiêu triệt hạ mà không cần biết lợi ích dân tộc là cái gì cả. Đơn giản vì Huy Đức vốn không còn là người của dân tộc Việt Nam này.”
Phương Nam