Ngô Xuân Phúc bị bắt ở Thái Lan, quả báo cho gã “thi sĩ nửa mùa”

share on:

Ngô Xuân Phúc sinh năm 1981, quê ở huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An, vốn là lính phục viên, làm nghề thầy giáo và từng là đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam. Trước đây tên tuổi Phúc chẳng ai biết đến vì không có tài cán gì. Để thu hút sự chú ý của dư luận, tháng 10/2015, Ngô Xuân Phúc dựng chuyện ông ta chính là tác giả của bài thơ “Tổ quốc gọi tên”. Từ đó việc tranh chấp bản quyền bài thơ này trở thành vấn đề nóng trên báo chí và mạng internet. Phúc luôn một mực khẳng định ông ta là tác giả bài thơ nhưng khi được hỏi thì không thể đọc thuộc và cũng không cung cấp được bằng chứng nào để chứng minh mình là tác giả.

Chân dung Ngô Xuân Phúc

Trong khi đó bài thơ “Tổ quốc gọi tên” đã được nhạc sĩ Đinh Trung Cẩn phổ nhạc và trở thành một bài hát nổi tiếng về tình yêu đất nước. Bài thơ này xuất hiện lần đầu trên báo vào năm 2011 gắn với tên tác giả là Nguyễn Phan Quế Mai.

Chiêu bài muốn đánh bóng tên tuổi, biến mình thành người nổi tiếng của Phúc bị thất bại. Khi lâm vào cảnh thất thế, “trót đâm lao phải theo lao”, Ngô Xuân Phúc tuyên bố ra khỏi Đảng Cộng sản Việt Nam như một cách tự bào chữa, gỡ gạc chút danh dự “hão” cho bản thân. Từ đó, trên trang facebook Ngô Xuân Phúc luôn thể hiện khẩu khí bất mãn, có những lời lẽ phỉ báng Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh, trong khi lại hết lời ngợi ca chế độ Ngô Đình Diệm.

Ngô Xuân Phúc thông báo bị bắt và kêu gọi ủng hộ tiền!!!


Tiếp đến, dư luận được một phen ngỡ ngàng khi ngày 10/3/2016, Ngô Xuân Phúc nộp hồ sơ tham gia tự ứng cử vào Quốc hội khóa XIV. Song Phúc chỉ nhận được chưa đầy 1% phiếu bầu, vì cử tri không thiếu sự thông minh để đặt niềm tin nhầm chỗ. Thất bại cay cú, hắn tiếp tục viết đơn tố cáo, kêu gọi tẩy chay bầu cử và tuyên bố giật gân “Quốc hội khóa này không phải là đại diện của tôi”.

Phúc tìm cách trốn sang Thái Lan bằng con đường du lịch nhằm tìm kiếm giá trị “dân chủ đích thực” với hy vọng UNHCR (Cao ủy Liên hiệp quốc về người tị nạn) tiếp xúc để hoàn tất thủ tục sang Mỹ định cư theo diện tị nạn chính trị. Tuy nhiên, mọi thứ không bao giờ là màu hồng với Phúc từ những lời hứa hão. Từ khi đặt chân tới Thái Lan đến nay, ngoài việc RFA đã tiếp xúc với một cuộc phỏng vấn, còn UNHCR thì không một lần tiếp xúc, phỏng vấn để bàn về chuyện xin sang Mỹ. Phúc hầu như phải học cách tự sống bản thân nơi đất khách quê người. Vỡ mộng hão huyền, y quay sang nói xấu cả UNHCR và cả văn phòng BPSOS (Ủy ban Cứu người vượt biển hay Ủy ban Cứu trợ Thuyền nhân, tổ chức phi chính phủ do những người Mỹ gốc Việt sáng lập) tại Thái Lan.

Mới đây trên fb của Ngô Xuân Phúc liên tục xuất hiện các status kêu cứu trong tuyệt vọng. Đại loại như: “Đang ở đồn công an này, mong mọi người quan tâm giúp”, hay “Quá thời hạn giữ 03 ngày rồi mà vẫn chưa được thả, thật là thất vọng, thailand quá là tồi tệ! Sos”…

Khi được fb Đinh Quang Vinh hỏi: “Lý do gì vậy a?”, Ngô Xuân Phúc cho biết “Lướt web chui, passport quá ngày gia hạn, police nó ko nghe, ra tòa bị xử giam mấy ngày, hết hạn rồi cũng chưa thả. Rất vô lý, ko luật lệ gì cả. Trong này ngày được ăn có hai bữa, đói, bẩn, thêm một lần chịu nạn vì thái lan. Dù thực tế tôi có cmnd thái, nhưng police làm ngơ ko chịu kiểm tra, lạ thật. Dẫu sao cũng là vua thái chính thức. Muốn có thỏa thuận mà ko có ai giúp. Cuộc chơi quyền lực rất đáng sợ. Trò chơi vương quyền phiên bản Việt – Thái”.

Theo Việt Nam thời luận

Facebook Comments